Thứ Hai, 14 tháng 5, 2012

T.K.HỌC GALATI (4)

II/- Các Hội thánh tại Galati (1:2).




Nhiều Hội thánh tại miền Galati.  Có những người bị lôi cuốn niềm tin cậy vào luật pháp nhiều hơn đặt lòng tin vào Ân-sủng của Đức Chúa Trời trong Chúa Giê-su Christ, họ không bỏ hẳn Phúc-âm Đấng Christ mà vặn vẹo và bóp méo bằng cách thêm thắt vào sự xưng Công-chính và Ân-sủng của Thiên Chúa.  Thật buồn khi có nhiều Cơ-đốc nhân quay lại lưng lại với Phúc-âm thật, đem vào Hội thánh Đấng Christ một số luật pháp pha lẫn nhầm hạ thấp màu sắc Ân-sủng của Thiên Chúa.
  
1. Thiên chức  (Gal 1:1-5)

Trước hết, chúng ta tìm hiểu về chức vụ mà Phao-lô đã nhận được như thế nào?  Chúng ta cần xác định thiên chức mà chúng ta đang có là chức vụ từ Chúa ban cho, Ngài giao phó một công việc nào đó cho từng Cơ-đốc nhân và kèm theo với các ân tứ để hầu việc Ngài.  Chức vụ từ ơn thương xót của Thiên Chúa ban và quyền hạn theo thư Ga-la-ti cho biết nó bắt nguồn từ ba yếu tố:

1.1 Chức vụ (Gal 1:1-2). Đức Chúa Trời kêu gọi một số người cách đặc biệt để giao việc (tiên tri) và trong đó có nhiệm vụ đặc biệt là Sứ-đồ(được sai đi)cho một sứ mạng.  Điều nay đã xảy ra trong thời Chúa Giê-su, Ngài có nhiều môn đồ(tín hữu), từ trong các môn đồ Ngài chọn ra mười hai người làm Sứ-đồ(Mác 3:13-19).  Một trong những điều kiện để được vào hàng ngũ Sứ-đồ được rút ra từ Kinh thánh, họ là những người chứng kiến sự phục sinh của Đấng Christ (Congv 1:21-22, 2:32, 3:15).  Phao-lô cũng vậy, ông chứng kiến sự xuất hiện của Chúa Giê-su trên đường Đa-mách, trước lúc đó ông không tin về điều này và ngay sau đó Ngài đã giao phó trọng trách Sứ-đồ cho ông(Congv 9:1-8; 1Cor 9:1).

1.2  Sứ điệp (Gal 1:3-4).  Phao-lô là một nhà cải chánh Phúc-âm trong thời kỳ này bởi Hội thánh đang có chiều hướng lệch lạc ra ngoài lẽ thật Phúc-âm với những giáo lý lạ, ngoài ra họ còn thêm một số luật pháp vào ân sủng của Thiên Chúa và lôi kéo nhiều tín hữu xa rời lời Chúa.  Chính vì vậy, sứ điệp của ông khẳng định lại chân lý và lẽ thật ân sủng của Phúc-âm nơi Đấng Christ(Gal 2:19-21, 3:1, 13, 4:5,5:11, 24, 6:12-14).  Cho nên, trung tâm điểm của thư Ga-la-ti là” Chúa Giê-su đã hoàn tất mọi sự tại thập tự giá”và “sự tự do trong Đấng Christ“là chủ điểm chính yếu(Gal 2:4, 4:3, 9, 24-25, 5:1)

1.3 Động cơ (Gal 1:5):”Nguyền Ngài được vinh hiển vô cùng”.  Phao-lô luôn làm mọi sự để tôn cao danh Thiên Chúa và muốn dâng vinh hiển về Ngài.  Trong khi đó một số người khác chỉ tôn cao chính mình(Gal 6:12-14).

2.Cơ-đốc nhân biết liên kết với hết thảy các thành viên trong Hội thánh Đấng Christ:

Là người Cơ-đốc luôn luôn có sự hiệp một, hợp tác với nhau trong tinh thần gây dựng và phát triển Hội thánh Chúa khi còn tại thế và kêu gọi các thành viên giữ vững vàng chân lý-lẽ thật của Phúc-âm.  Khi xem bức thư này chúng ta thấy: tại Hội thánh có một số người thiếu sự nhiệt tình có chủ ý.  Thông thường cách xưng hô, được các Sứ-đồ gọi với nhau”Hội thánh của Đức Chúa Trời”,”Thánh-đồ”, hoặc “Người trung tín trong Đức Chúa Giê-su Christ.”  Ngoài ra, còn có những lời diễn tả tạ ơn vì cớ những Cơ-đốc nhân, hoặc ngợi khen Chúa vì những mỹ đức cao trọng của họ có được trong Danh Cứu-Chúa và đôi khi Kinh thánh cũng đề cập đích danh của từng tín hữu.  Nhưng, Hội thánh Ga-la-ti được ghi chép lại không thấy yếu tố nào, chắn chắc có tính nghiêm trọng của nhiều lỗi lầm trong các Hội thánh tại đây!  Khiến cho lời trong thư nghiêm khắc và lạnh lùng đối với những tín nhân này.

3. Những đặc điểm cần chú ý:

-Chúng ta biết rằng con người được tuyên xưng công chính không phải vì các việc tuân giữ Kinh Luật, nhưng vì tin vào Chúa Giê-su Christ, ngay chính chúng ta cũng đã tin vào Chúa Cứu Thế để được tuyên xưng công chính nhờ đức tin nơi Chúa Cứu Thế, không phải nhờ các việc tuân giữ Kinh Luật, bởi vì không ai được tuyên xưng công chính nhờ các việc tuân giữ Kinh Luật.(Galati 2:16).  Người Israel khi xưa họ cũng cậy vào cây thang luật pháp để mong rằng sẽ trèo được đến sự xưng công chính của Thiên Chúa mà vào cửa Thiên đàng nơi có sự sống vĩnh hằng.  Nhưng Kinh thánh cho biết ông Apraham không đi con đường luật pháp để được Thiên Chúa kề ông là công chính, (mà lúc nầy làm gì có luật pháp Moise để mà ông phải làm theo).   Sángth 15:6, ghi nhận rằng: “Ông tin Thiên Chúa, và vì thế, Đức Chúa Trời kể ông là người công chính”. 

-Vì vậy,  ngày nay sự công chính của Thiên Chúa đã được thể hiện mà không cần đến Luật Môi-se.  Điều này, sách Luật và các tiên tri làm chứng. Quả thế, người ta được Thiên Chúa làm cho nên công chính nhờ lòng tin vào Đức Chúa Giê-su. Tất cả những ai tin  đều được như thế, bất luận là ai. Thật vậy, mọi người đã phạm tội và bị tước mất vinh quang Thiên Chúa, nhưng họ được trở nên công chính do ân huệ Thiên Chúa ban không, nhờ công trình cứu chuộc thực hiện trong Chúa Giê-su. Thiên Chúa đã đặt Ngài làm hy lễ xá tội nhờ máu của Ngài cho những ai có lòng tin. Như vậy, Thiên Chúa cho thấy Ngài là Đấng Công Chính. Trước kia, trong thời Thiên Chúa nhẫn nại, Ngài đã bỏ qua các tội lỗi người ta phạm. Ngài muốn cho cho chúng ta thấy rằng Ngài vừa là Đấng Công Chính, vừa làm cho kẻ tin vào Đức Chúa Giê-su được nên công chính.(Rom 3:21-26)

-Chính vì thế mà bức thư nầy được viết ra và nó là bối cảnh của các độc giả thời xa xưa đó.  Không ít nơi tại Galati họ muốn”xách cây thang luật pháp” đem vào dựng lại rồi cùng nhau hô hào leo lên cách rất trật tự , nghiêm túc nhằm để được xưng công chính, rổi thêm vào những việc thiện lành-công đức để tự khen ngợi lẫn nhau??? Rồi tự bày tỏ ra với mục đích cho mọi người nhìn thấy mình là “kẻ sùng đạo.” Luật pháp là tốt lành nó cũng đến từ Thiên Chúa, nhưng việc đó không liên quan đến sự xưng công chính(Rom 7:12-13).

Ngày nay, Hội thánh tin Chúa Giê-su Christ theo ân điển của giao-ước mới hay làm theo luật pháp?  Kinh thánh Heb 8:13 cho biết: Đã gọi là “giao ước mới,” thì Ngài đã làm cho giao ước thứ nhất thành cũ kỹ, và cái gì cũ kỹ già nua thì sắp tiêu biến đi.

Xem tiép 5


0 nhận xét:

Đăng nhận xét